Tôi cũng đã nhiều lần rớt nước mắt khi người thân, bạn bè ở xa nhắn gọi: “Cố lên nhé. Sài Gòn cố lên!”.
Chưa bao giờ thôi ước mong những điều bình an
Covid-19 từ lâu được xem là đại dịch toàn cầu. Cả đất nước chúng ta từ đầu năm 2020 đến nay, đã trải qua 4 đợt dịch. Chúng ta đã có những âu lo, nhưng hơn tất cả là cùng có những niềm vui, khi đã cùng nhau vượt qua hết đợt dịch đầu, đến đợt dịch thứ 2, thứ 3. Và bây giờ, tất cả đang căng mình chống chọi với đợt dịch thứ 4, kéo dài từ 27.4 đến nay, và chưa có dấu hiệu vơi bớt quy mô ca nhiễm.
Đợt dịch thứ 4 này, có thể nói nó như một cơn bão mạnh, càn quét qua hầu hết các tỉnh, thành trên cả nước. Có nơi lác đác chỉ một vài ca, được kịp thời phát hiện, chữa trị và người bệnh khỏe lại bình thường, cuộc sống trở lại nếp sinh hoạt bình thường. Nhưng có những nơi, như ở Sài Gòn, số ca nhiễm vẫn còn rất nhiều. Hàng ngàn người nhiễm bệnh vẫn còn được tích cực điều trị. Nơi này từng phút giây vẫn đang dốc sức lo phòng chống dịch.
Cả chính quyền và người dân đang không một ngày ngơi nghỉ trước “cơn bão” Covid-19.
Ba mạ tôi ở quê ngoài Huế, một hai hôm gọi vào hỏi thăm. Qua chia sẻ của con trai, ba mạ biết con mình vẫn đi làm. Nhiều người xung quanh vẫn đi làm. Ông bà động viên: “Giữ
sức khỏe nha con. Cố gắng!”. Mình cũng không biết nói sao, chỉ thưa: “Dạ, ba mạ yên tâm”.
Bằng hữu nhiều nơi cũng thế, chân tình nhắn tin, gọi điện thoại chia sẻ, động viên. Câu cuối, như luôn lặp lại nhau: “Bạn cố lên. Sài Gòn cố lên!”.
Nhà hảo tâm lo nấu cơm, mang đến tặng bà con khó khăn vùng bị phong tỏa ở Sài Gòn, là hình ảnh phổ biến những ngày này
|
Làm báo
Thanh Niên, tôi đọc các comment (phản hồi) dưới các bài viết trên www.thanhnien.vn, thấy rất, rất nhiều bạn đọc cũng chia sẻ động viên nhau tha thiết. Trên
mạng xã hội, “Sài Gòn cố lên” được tạo thành Slogan của Avatar và chia sẻ rộng khắp, cũng đầy yêu thương, tha thiết. Bao người ở Sài Gòn cũng “
Sài Gòn cố lên”.
Trong bao chia sẻ, yêu thương về tinh thần đó, tôi thấy những tình cảm đặc biệt, hy vọng cho những bình an, tốt lành cả lúc này và những tháng ngày tới. Điều này dường như tất cả bao người đều mong ước, bởi cuộc sống này chưa bao giờ giờ thôi ước mong những điều bình an, tốt lành đó.
Nhiều lần, tôi rớt nước mắt khi nghĩ về điều này.
Một điềm lành cho nhau lúc rất nguy khó
Đại dịch Covid-19 đang còn “rất dữ”,
mỗi ngày ở Sài Gòn số ca nhiễm đang tính ở 4 con số mỗi ngày (hàng ngàn ca). Cả thành phố đã chuyển trạng thái
giãn cách xã hội toàn diện, từ ngày 9.7 - một trong những biện pháp cơ học có tính hệ trọng cả về phòng chống dịch và về mặt xã hội một, giải pháp mạnh được tính từ đầu đợt dịch, tuy không mong đợi, mà đoạn cuối, tình thế buộc phải áp dụng.
Tình thế đó, tôi thấy rất khó, rất khổ. Có lẽ nhiều người cũng đã thấy, cũng thấu cảm được vấn đề.
Sài Gòn trên 10 triệu người, thậm chí gần 15 triệu. Cường độ kinh tế, giao thương lớn số 1 cả nước, là một siêu đô thị. Một phần lớn cư dân tại chỗ, nhưng một phần lớn nữa là nhập cư. Kinh tế vỉa hè ở Sài gòn rất đặc thù. Buôn bán cũng rất đặc thù. Đa phần cơ sở dịch vụ là thuê mặt bằng, không kiểu như nhà mình sẵn có mình tự buôn bán lấy công làm lời phổ biến như nhiều nơi khác. Đa phần bán sức lao động để mưu sinh. Được làm một ngày, có thể sống nhiều ngày. Không được làm một ngày, nhiều ngày lao đao, chao đảo. Tôi quan sát bao người xung quanh, thấy vậy.